Một ngày đi làm của m nhân viên ti lép mà được cái rầm khâm

Định “quần” con nhỏ thêm một lát nữa, nhưng nhớ tới mấy thằng bạn đang nứng cặc trốn trong tủ và dưới giường, nó đợi con nhỏ vừa rùng mình rên ư ử, nó rút cặc ra rồi nhè nhẹ bò xuống giường khều thằng Tạo. … Tụi tui có công chuyện phải đi trước nha. Dọc đường này, tao dữ có tiếng mà mày nói tao hiền, con Vân cười thầm trong bụng. hu … Nghĩ gì thì nghĩ, nó bắt đầu thấy khoái khoái rồi. tao … Nhưng em đừng lo, mỗi “dù” anh lấy giù? – Vậy là được rồi, thằng nào có Đức Thánh Trần ? Ăn giựt mới ngon, trả tiền ăn đâu có vui. Đang mãi mê suy nghĩ, con Vân đâu thấy thằng Tường thò tay lắc lắc cọng dây nối bu-di. Thằng Tạo quay lại nhìn, rồi xoay hẳn mình lại, mặt mày tái mét, nín khe không nói tiếng nào. ê … Đếm đến $5200 là nó hết đếm nổi, mà vẫn tiếp tục bị “quần”, thôi kệ mình tính “mảo” $8000 thôi, đếm thêm chút nữa coi chừng lộn rồi tụi nó ăn gian. – Chút về nhà em đã, ở đây em sợ bị chị gạt lắm. – Dạ, cám ơn hai thầy. – Có kế gì không Tôn Tẩn ? Biết mình bị mấy thằng học trò gạt “đụ hội đồng”, con Vân cũng ráng gở gạt cú chót. – Thưa tụi nó ở đâu vậy mấy thầy. hu … Ra nghề gần 3 năm rồi, bữa nay nó mới nếm mùi “bề hội đồng” tơi tả như vầy, thiệt tình là xui tận mạng, gặp mấy thằng quỉ sống thứ ba học trò nầy, lần sau chắc phải chạy mặt mấy thằng hiền hiền như thằng này quá, cũng may còn kiếm được $8000.