Nắc bầm mu em bằng cửa sau với cái máy dập dã chiến

nhìn cái mặt ghét thế không biết! Ăn đòn nhé… cái gì mà làm lúc trưa! Tiến thêm cái đầu ngón tay xuống bên dưới thì ôi thôi..nước nhờn đã ra thật là nhiều. Tiếng sét và những ánh chớp lóe lên xé nát bầu trời. Vẫn giữ chặt cái laptop tôi bảo:
-Thôi xem làm gì.. Vẫn tỉnh bơ chị Sương nói lại:
-Có một lần mà đã đòi hồi sức.. Nếu mà chị mày đi lấy chồng thì mày có buồn không? Chẳng hiểu vì sao mà cả hai chị em đều có tính cách khá mạnh và cả hai đều thích ngắm cái bầu trời lúc mưa bão thế này. Gạ gẫm nhau nhưng mà có hứng thì mới đi.. Ngoắc ngoắc cái đầu lại chị Sương bảo:
-Quá nhiều chứ không phải là nhiều, tưởng mấy bà chị của mình ngoan hiền chắc, đúng là thằng em út tồ ơi là tồ. Vẫn giữ chặt cái laptop tôi bảo:
-Thôi xem làm gì.. Không còn xem phim mà gập cái laptop vào nhìn tôi với ánh mắt chăm chú chị Sương khẽ khẽ hỏi:
-Này! Nhanh lên không là chị không chơi với mày nữa đâu! Gật đầu đồng tình tôi nói:
-Có phải thích nhất là liếm cái hột đúng không chị, bất cứ ai động vào đó đều run lên, theo y học cũng vậy mà! Hơi ngạc nhiên trước câu hỏi này tôi nửa đùa nửa thật bảo:
-Chị ở nhà ám quẻ em mới buồn chứ có người rước chị đi thì em có mà mừng rớt nước mắt chứ làm gì ở đó mà buồn.